Summary
Giới thiệu 1:
Người đắc đạo thời xưa thường tinh tế, mầu nhiệm, thông đạt, sâu xa không thể biết được. Vì không thể biết được, nên phải miễn cưỡng tả họ như sau:
Họ rụt rè như mùa đông lội qua sông, nghi ngại như sợ láng giềng bốn bên, nghiêm chỉnh như một người khách, chảy ra, lưu động như băng tan, dày dặn mộc mạc như gỗ chưa đẽo, không hư như cái hang, hỗn độn như nước đục.
Ai có thể từ đời sống ngày nay mà lắng xuống để về với đạo? Ai có thể từ đạo mà ngược lại về đời sống hiện nay? Người nào giữ được đạo người ấy không tự mãn, không tự mãn thì mới canh tân được.
Giới thiệu 2:
Hắn cô độc như một con sói, hắn oai nghiêm như một con sư tử, hắn lặng lẽ đến và rời đi như một người lữ khách.
Người hiểu hắn thì kính nể hắn mà gọi hắn là người lữ khách, kẻ ghét hắn thì hận hắn mà mắng hắn là kẻ vô tình.
Giống như một người lữ khách cô độc lặng lẽ bước trên con đường tìm về với đạo, đôi chân trần lặng lẽ bước trong màn đêm vô tận.
Cảnh giới: Phàm-Tiên-Thánh tam đại cảnh giới lớn mỗi đại cảnh giới lớn chia làm cửu phẩm mỗi nơi một tên gọi.
Lời tác giả: Chào các bạn cảm ơn các bạn đã đến đây, đây cũng là một số lời tâm tình của tác giả mong các bạn sẽ lắng nghe, trước hết Vạn Cổ Truyện cuốn tiểu thuyết này nó là lời hứa của tôi đối với một người thế nên tôi sẽ viết xong mà không từ bỏ nó, thứ hai là Vạn Cổ Truyện nó sẽ là cuốn tiểu thuyết đầu tiên và cũng là cuối cùng của tôi viết trong kiếp này. Vì tôi là một người viết mới thế nên sẽ có nhiều lỗi sai nên mong các bạn thông cảm tôi sẽ cố gắng học tập thêm để khắc phục các lỗi sai và phát triển để có thể viết tốt hơn. Và điều cuối cùng Vạn Cổ Truyện sẽ lấy rất nhiều chi tiết từ thực tế từ những thứ dã, man man rợ đến những thứ tàn nhẫn nhất, một thế giới mà con người không tu thiện mà lại tu ác nên nếu các bạn cảm thấy thoải mái thì đọc, tâm tình đến đây thôi cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc những lời này.