Summary
( linh trùng sủng vật + ngự thú + truyền thống tu tiên + không xuyên qua + không hệ thống + nhẹ nhõm khôi hài + nhân vật tính cách đầy đặn + cẩu thả đạo )
Hèn mọn nô bộc Diệp Lân, ngẫu nhiên cơ hội thức tỉnh trùng hoàng huyết mạch mở ra trùng thời cổ giới.
Từ đó, hắn nhiều một đám kỳ kỳ quái quái linh trùng.
Trăm tỉ tỉ bầy kiến, thôn thiên phệ địa.
Nhỏ nhắn xinh xắn bạch xà, treo lên đánh thần long.
Đánh thí trùng cái rắm âm thanh một vang, cha mẹ nuôi không.
. . .
Ngàn vạn năm về sau, tiên giới, thần giới, ma giới, chỗ có vô thượng chí tôn đều tại hắn Trùng tộc bên dưới đại quân run rẩy!
( quyển sách gắng đạt tới viết ra càng chân thực tu tiên trải nghiệm, tiết tấu lệch chậm, ưa thích nhanh tiết tấu vô địch văn bằng hữu chớ nhập! )
Main nuôi trùng đánh rắm nghe tởm vl
Truyện hay
T1: Truyện tu tiên ko cần phải viết kĩ đoạn thi đấu trong tông môn. T2: ở cảnh giới nào thì dùng đồ ở cảnh giới đó (đồ dùng công dụng phải cùng cảnh giới đó) vd: luyện khí ko thể cầm vũ khí hay phù lục của trúc cơ mà đi đánh lung tung dc (đánh 1 lần hết linh lực thì dc). T3: luyện thể ko phải là cách tu luyện chính trong tu tiên (luyện thể chỉ có ích khi ở cảnh giới hợp thể cho đến khi thành tiên). T4: ko thành tiên đừng viết đến 2 chữ pháp tắc.
T5: bỏ cái vụ vượt cấp giết địch đi. Tiên hiệp huyền huyễn thì viết thế dc, còn tu tiên thì ko bỏ đi. Tu tiên mỗi cảnh giới là 1 khoảng cách xa lắc( 1 tên luyện khí viên mãn thuộc dạng thiên kiêu cũng chỉ chịu đòn trước trúc cơ chứ đừng nói giết ngược
bạn nói đúng nè
Uh đúng đấy
Bạn nói cũng dúng nhưng bộ này main có thánh thể nên buff tí cũng dc mà bạn