Summary
Tại tu tiên giới vùng vẫy gần tới 30 năm Trần Dương, rốt cục nhận mệnh, bắt đầu nằm ngửa.
Vốn định tìm một cái nhu thuận hiểu chuyện hiền lành thê tử an độ lúc tuổi già, không nghĩ lại gặp được bị phản bội mà suốt đời tu vi mất hết ma môn thánh nữ, đêm động phòng hoa chúc lúc kích hoạt lên một cái không đứng đắn hệ thống.
Từ đó, Trần Dương mở ra tân thế giới cổng!
Trần Dương: Hệ thống! Ngươi đến tột cùng là gia tộc hệ thống, vẫn là song tu hệ thống a?
” ma môn thánh nữ ” bang phái của phàm nhân mà cũng gọi là ” thánh nữ ” ??? Tu tiên mà toàn nói chiện của phàm nhân, ” nữ đế ” luyện khí hậu kỳ đứng đầu quốc gia phàm nhân cũng dám gọi ” nữ đế “. Xưng hô loạn cả lên, luyện khí hậu kỳ gọi luyện khí trung kỳ không có quan hệ gì chỉ là hàng xóm là tiền bố, gọi phàm nhân là tiền bối ??? Song tu với đạo lữ 1 lần thì gọi là ” nối dõi tông đường ” sao viết truyện tu tiên mà loạn cả lên, viết về tu tiên nhưng không phân biệt và xác định được bối cảnh và các quan hệ cho truyện. Nghe thấy rất mệt, có cảm giác theo cách viết của tác giả các quan hệ của phàm nhân chiếm chủ đạo.