Summary
Chiếc áo vest đen cất trong chiếc hộp như đợi người tìm thấy nó đã rất lâu rồi. Không thể dùng thời gian để tính toán vì nó không cần thiết. Hắn đang dần nở nụ cười nhưng có vẻ là nhếch mép. Đôi mắt ấy cũng đã quá sắc sảo so với trước kia.
Không phải lúc này thì khi nào?
Chẳng thể đợi lâu thêm, sơ mi trắng nơi này đã được bao phủ lên chiếc áo vest đó. Hắn kéo cà vạt, mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng như một cuộc sát nhập lãnh thổ. Từng bước chân đạp lên các nấc thang, trước khi thời gian ngừng cô đọng hắn đã ở đó, trên bệ cao nhất của quảng trường.
Phong mạo đó, thần thái đó, ánh mắt đó, dáng đứng đó.
Ai có thể thoát khỏi những mệnh lệnh của ta đặt ra?
Cứu thế quả là một mệnh đề thú vị.