Summary
Tiên Hải có người chèo thuyền không biết từ đâu đến chỉ thấy thuyền lúc nào cũng chở khách nhân, khách nhân cũng chỉ đòi đến một nơi là Doanh Châu. Khách nhân đến Doanh Châu không trả tiền, tóc đem cắt ba chùm trao cho thuyền phu. Ba chùm tóc ấy là: Sinh, Thọ, Tử.
Bước vào doanh châu phải đi qua tám con suối nhỏ. Cả tám đều lần lượt xuất hiện xen kẽ hai bên trái phải, nước tám suối đổ về thành một suối lớn gọi là Cửu Tuyền. Nước Cửu Tuyền không đi ra Tiên Hải mà đi xuống Âm Ti. Đi qua Cửu Tuyền trông thấy hai rừng trúc nhỏ. (Doanh tổ khi xưa chém chết Thao Thiết, đầu của nó rơi xuống đây hoá thành trúc lâm). Đi qua trúc lâm lại băng qua ba dặm cỏ xanh trước mắt hiện ra một ngôi miếu cũ kĩ gọi là Thái Tâm. Bên trong cổ miếu có thờ hai mươi tượng người khoác bạch y đang mỉm cười ấy là Doanh thị tộc nhân đời thứ nhất.
Một ngày tháng ba, mây mù tiêu tan, một chiếc áo trắng đáp trên mặt đất phiêu diêu tựa cành liễu trước gió.
“Công tử, chúng ta đi đâu?”
Doanh Hoa áo trắng không gió mà bay, hai tay dang rộng, tựa hồ muốn ôm lấy cả thế giới.
“Đi, chúng ta đi xem thái bình của chúng ta.”
-o0o-