Summary
Thiếu chủ Bạch gia – Bạch Lang, từ nhỏ đã bị phụ thân cấm túc trong nhà, nhưng vì lòng hiếu kỳ quá lớn đối với thế giới ngoài kia nên hắn đã liều lĩnh thử trốn đi ra, kết quả lại thuận lợi vô cùng, phụ mẫu không phát hiện mà hắn ngược lại là được mở mang tầm mắt, thế là hắn luôn tìm cách trốn ra thường xuyên hơn. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu hắn trốn ra ngoài, nhưng mà lần bỏ trốn này chính là thay đổi toàn bộ cuộc đời hắn. Những viễn cảnh tồi tệ nhất đã xảy ra, khiến hắn không thể nào chấp nhận được. . .
Bạch Lang đứng trước mộ cha, hàng lệ chảy dọc theo gò má, tự nói: “Phụ thân, người đã từng nói với ta, thế giới bên ngoài không tốt đẹp như ta nghĩ!”
“Vậy mà ta lại không tin, hết lần này đến lần khác bỏ trốn ra ngoài, chỉ để muốn biết thế giới bên ngoài trông ra sao?!”
“Ai ngờ, cái thế giới đó không đẹp như ta tưởng tượng!”
“Bất quá ta cũng đã nếm trải qua, không còn đường lui nữa?!”
Sau nửa ngày, lệ đã ngừng chảy, hắn đứng dậy, quay đầu, ánh mắt tràn đầy sát khí nói: “Thù của phụ thân và mẫu thân, ta nếu không báo, thề không làm người!!!”