Summary
Đời người biến chuyển được mất tại tâm.
Lòng vấn vương, người vấn tâm.
Ta tự hỏi, thế gian muôn kiếp đâu thuộc về ta,
Trời đất bao la đâu mới là nhà ?
Cánh chim lẻ loi khi nào dừng lại.
Ta tự hỏi bản thân đến đâu thì dừng.
Khách phương xa chỉ muốn tìm chỗ đặt chân ?
Dừng bên hồ huyễn tưởng, ngó quá dãy thiên ma, ngẩng đầu xuyên quả hỏa ngục trần gian.
Miệng cười nhạt nhìn thế nhân biến chuyển.
Giữa địa ngục luyện lại một kiếp luân hồi.